[url=http://chuyennhathanhhunghanoi.com]taxi tải thành hưng[/url] Yêu nhau được hơn sáu năm thì tôi và anh làm đám cưới, vì tôi có bầu. Mọi người ai cũng bảo tôi may mắn, hiếm có tình yêu sinh viên nào dài như thế lại có thể viên mãn như vậy. Đúng là chồng tôi vui vẻ, dễ chịu; nhưng anh la cà và ham chơi vô cùng.
Quãng thời gian yêu nhau đầy lần anh ta lén lút với phụ nữ khác. Tôi biết và có lần tôi còn có bằng chứng hẳn hoi nhưng nhắm mắt cho qua. Trong suy nghĩ của tôi lúc ấy rất đơn giản: Chúng tôi đã ràng buộc gì đâu? Hơn nữa tình cảm và sinh hoạt của hai đứa vẫn tốt đẹp, mặn mà. Tôi không phải tuýp người gây chuyện ầm ĩ, rồi đánh ghen tung trời. Lại còn quan hệ hai bên gia đình nữa, có phải muốn bỏ là bỏ được đâu.
Tuy nhiên, tôi nghĩ thầm: “Người yêu mình đã vậy, cũng chả việc gì mình phải làm Hòn Vọng Phu chung thủy chờ đợi”. Dù xác định "chung kết" cũng là anh ta thôi, nhưng tôi đã chuẩn bị cho mình “phương án dự phòng”. Người tình của tôi sáng sủa, cao to đẹp trai - chúng tôi xác định cặp với nhau trong bí mật và tất cả chỉ là “đổi gió”, không ràng buộc, chẳng tiếc nuối. Có những ngày mà tôi trưa gặp gỡ người tình, đêm lại về gần gũi chồng sắp cưới. Rồi tôi có thai, tôi cùng chồng sắp cưới chính thức kết hôn…
Nhưng con càng lớn càng không có điểm gì giống chồng, chính tôi cũng hoài nghi mà không nói ra, cũng không dám tin sự thật có thể như thế. Những cãi vã, xung t thì vợ chồng nào chả có, nhưng tôi không hiểu chồng đã bí mật đi xét nghiệm ADN tự bao giờ. Và bây giờ sự thật đã vỡ lở: Con không phải của chồng.
Mọi người xúm vào mắng chửi tôi là con đàn bà lăng loàn, chồng thì điên cuồng giận dữ lăng mạ, đòi ly hôn… Tôi bực mình. Nếu tôi là “mèo mả” thì anh ta cũng là “gà đồng”, anh ta cũng đã giăng tơ với biết bao nhiêu con đàn bà chứ cao sang gì hơn tôi đâu. Chẳng qua anh ta may mắn không để lại hậu quả… [url=http://chuyennhathanhhunghanoi.com]http://chuyennhathanhhunghanoi.com[/url]
Mấy hôm nay tôi cố gắng liên lạc với người tình cũ để thông báo về đứa con và hướng giải quyết, thật may anh vẫn chưa có gia đình. Nhưng đầu óc tôi thì cứ rối lên như canh hẹ vì hổ thẹn và vì những bước đi sắp tới…
Đánh dấu